/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

Văn xuôi

Chuyện xảy ra trong một giờ

Bác sĩ đến, họ kết luận rằng, nàng tắt thở đột ngột vì bệnh tim bởi quá xúc động khi gặp lại Piri, chồng nàng!

Chuyện xảy ra trong một giờ

Tkate Chopin (Mỹ)


Ai cũng biết vợ của Piri bị bệnh tim, vì vậy, việc báo tin chồng nàng tử nạn là phải hết sức cẩn trọng. Chị gái của nàng là Marta nhận việc báo tin dữ cho em gái mình. Chị ấp úng mãi không nói nên lời. Bạn thân của Piri là Geogre cũng đang có mặt. Anh là người đã đọc được tin tai nạn giao thông trên báo, ghi rõ tên Piri ngay dòng đầu trong danh sách những người xấu số. Anh chần chừ, đắn đo mãi để tìm cách an ủi vợ bạn!

Nếu là một phụ nữ khác, trong hoàn cảnh đó, chắc chắn sẽ vô cùng đau khổ, bấn loạn, nhưng với nàng thì không. Nàng ngã khuỵu vào người Marta, khóc thét lên rồi từ từ đứng dậy, một mình đi vào phòng ngủ, không chịu cho ai dìu đỡ. Uể oải ngồi vào chiếc ghế bành rộng, êm, thoải mái trước khung cửa sổ mở, nàng mơ màng nhắm mắt. Nàng lắng nghe tiếng mưa xuân nhè nhẹ rơi trên những tán cây xanh phía trước nhà, tiếng người bán hàng rong từ xa vọng lại. Và dưới mái hiên nhà, những con chim sẻ vờn đuổi nhau kêu chích… chích…

Những đám mây bồng bềnh lướt nhẹ trên nền trời xanh thẳm hiện ra trước khung cửa sổ phòng nàng. Nàng ngồi đó, tựa đầu vào lưng ghế, bất động, trong cổ họng dường như vẫn còn phát ra tiếng khóc thút thít của một đứa trẻ trong mơ.

Nàng vẫn còn trẻ trung xinh đẹp. Chắc chắn một điều gì đó sẽ xảy đến với nàng, và,… nàng chờ đợi, dù có chút sợ hãi. Nhưng nó là gì chứ? Nàng không biết và không sao giải thích được, song le, nó sẽ đến, ào ạt, tràn trề.

Cho tới lúc tự buông lơi mình, từ khóe môi nàng, những âm thanh như gió thoảng chợt thoát ra, nàng nhẹ nhàng nhắc khẽ: "Tự do rồi! Ta tự do rồi!", nhưng lập tức từ ánh mắt nàng lộ rõ vẻ sợ hãi, u ám, mịt mờ như người vô thức. Một lát sau nàng trấn tĩnh lại. Ánh mắt đột nhiên ngời sáng và sắc lạnh, tim đập nhanh hơn, máu trong huyết quản lưu chuyển mạnh hơn khiến toàn thân nàng ấm lên, khoan khoái, nhẹ nhõm.

Nàng biết, cho đến lúc nhìn thấy hai tay người chết bắt chéo trước ngực, gương mặt hàm chứa sự yêu thương dành cho nàng cứng đờ, không còn mảy may sinh khí, nàng sẽ khóc. Có điều, sau phút giây bi thống đó, cuộc sống của nàng sẽ khác, hoàn toàn thuộc về nàng, không còn ai làm chủ nàng nữa, không có sức mạnh nào buộc nàng phải khuất phục được nữa! Thật quái lạ, cho tới bây giờ vẫn có người tin một cách mù quáng rằng, mình có quyền áp đặt ý chí của mình lên người khác. Nàng hiểu rất rõ, ý thức phản kháng của nàng trỗi dậy ngay trong lúc này là điều không nên, bởi dù sao nàng cũng đã có thời rất yêu chồng.

- Tự do rồi! Ta tự do rồi! - Nàng reo lên khe khẽ.

Marta quì trước cánh cửa đóng kín, năn nỉ nàng mở cửa cho vào:

- Em mở cửa ra đi! Chị van em đấy! Bệnh tình của em như thế, nguy hiểm lắm em ơi, mở cửa ra đi em!

- Chị đi đi, để cho em yên! Em không có bệnh tật gì cả!

Đúng là nàng không có bệnh thật. Nàng đang rất vui và thanh thản uống mấy viên thuốc bổ, loại thuốc trường sinh bất lão! Nàng phấn khích tưởng tượng ra những ngày sắp tới… Đoạn, nàng đứng dậy ra mở cửa. Ánh mắt nàng đầy vẽ đắc thắng. Nàng tựa người vào Marta và hai chị em cùng bước xuống lầu. Geogre đang đứng dưới chân cầu thang đợi họ.

Có người dùng chìa khóa lò xo mở cửa phòng khách, bước vào. Đó là Piri, trở về từ một chuyến du lịch. Anh không có mặt tại nơi xảy ra tai nạn, và, ngay cả việc gì đã xảy ra sau đó tại nhà mình, anh cũng không hề hay biết! Anh kinh hãi nghe tiếng rú thất thanh của Marta và nhìn thấy Geogre vội đứng chắn ngay trước mặt vợ mình.

Nhưng hành động của Geogre đã quá muộn!

Bác sĩ đến, họ kết luận rằng, nàng tắt thở đột ngột vì bệnh tim bởi quá xúc động khi gặp lại Piri, chồng nàng!

  Trà Ly (dịch)
Theo CAND