/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

Văn học dịch

Любовь мертвеца - TÌNH YÊU CỦA KẺ CHẾT

/Пускай холодною землею Засыпан я, О друг! всегда, везде с тобою Душа моя.../
Михаил Лермонтов (15/X/1814 - 27/VII/1841)
Mikhail Lermontov
 
Любовь мертвеца
TÌNH YÊU CỦA KẺ CHẾT
 
Пускай холодною землею
           Засыпан я,
О друг! всегда, везде с тобою
           Душа моя.
Любви безумного томленья,
           Жилец могил,
В стране покоя и забвенья
           Я не забыл.
 
Dù xác anh chôn vùi
Dưới sâu ba tấc đất
Hồn đêm ngày sánh bước
Theo em khắp nẻo đường.
 
Dù tình yêu si cuồng
Của một người đã khuất
Giữa miền u tịch nhất
Anh không thể nào quên.

Без страха в час последней муки
           Покинув свет,
Отрады ждал я от разлуки —
           Разлуки нет.
Я видел прелесть бестелесных,
           И тосковал,
Что образ твой в чертах небесных
           Не узнавал.
 
Chẳng chút sợ buồn phiền
Giờ cuối cùng vĩnh biệt
Anh đợi an ủi miết
Từ lúc mình chia tay.
 
Nhìn bóng ai đẹp thay
Anh buồn thương thê thảm
Chốn Thiên đường đa cảm
Không nhận thấy dáng em.
 
Что мне сиянье божьей власти
           И рай святой?
Я перенес земные страсти
           Туда с собой.
Ласкаю я мечту родную
           Везде одну;
Желаю, плачу и ревную
           Как встарину.
 
Anh cần chi cung tiên
Anh cần gì Thiên chức?
Đắm say trên mặt đất
Anh mang nó theo mình.
 
Anh âu yếm trong lòng
Một ước mơ thân thuộc
Chúc, khóc rồi ghen ngược
Như ngày xưa phôi phai.

Коснётся ль чуждое дыханье
           Твоих ланит,
Моя душа в немом страданье
           Вся задрожит.
Случится ль, шепчешь засыпая
           Ты о другом,
Твои слова текут пылая
           По мне огнем.
 
Nếu hơi thở người ngoài
Bên má em nhẹ lướt
Thì hồn anh đau xót
Tất cả đều rung lên.
 
Chỉ cần trong mơ đêm
Tên ai em thầm nhắc
Tiếng vọng về se sắt
Tim anh lửa cháy hoài.
 
Ты не должна любить другого,
           Нет, не должна,
Ты мертвецу, святыней слова,
           Обручена.
Увы, твой страх, твои моленья
           К чему оне?
Ты знаешь, мира и забвенья
           Не надо мне!
 
Đừng yêu, đừng yêu ai
Đừng tỏ tình thề thốt
Em đã cùng kẻ chết
Nặng lời nguyền thiêng liêng.
 
Ôi, nỗi khiếp đảm riêng
Lời nguyện cầu. Em biết?
Anh chẳng cần hòa ước
Anh chẳng cần mộng mơ!
 
1841.
 
Tô Ngọc Thạch dịch năm 1991