/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

Văn xuôi

Mắt quạ ra mắt lợ

- Ai nói là con định lấy chồng già? Bạn trai con sinh năm 82, bố mẹ nhìn kỹ lại đi, xem anh ấy hoành tráng như thế, liệu có giống như là lão già sắp chết không chứ?
 

Mắt quạ ra mắt lợ


Sau khi tốt nghiệp trung học rồi tìm được việc làm, luôn mấy năm liền Tuệ Tuệ không về qua nhà. Bố mẹ cô rất nhớ con và ông bà hận một nỗi không có được cặp mắt "thiên lý nhãn" có thể chiếu xa ngàn dặm để nhìn xem cô con gái như ngọc, như hoa của mình sống thế nào.

Giáp Tết năm nay, ông bà bất ngờ nhận được thư của Tuệ Tuệ. Cầm phong thư của Tuệ Tuệ trên tay khác nào được vuốt ve khuôn mặt tươi cười của cô con gái.

Ông lão run run mở phong thư, chỉ mới đọc lướt qua thôi, nét mặt ông tức khắc sa sầm, hệt như trời đang nắng bỗng mù mịt kéo mây, mây mù sầm sập đổ mưa rồi mưa ầm ầm biến thành bão tuyết. Bà lão đứng bên cạnh kinh ngạc:

- Nó viết gì? Nó viết gì vậy? Mau nói cho tôi biết đi!

- Tức chết mất thôi! Tuệ Tuệ viết rằng nó sắp lấy chồng là một người đã 82 tuổi, nói thế cho chúng ta dễ hình dung. Có lẽ nó định lấy một lão già sắp chết, lại còn dám hỏi chúng ta có đến dự lễ cưới của nó không…

 

Minh họa: Lê Tâm.

Bà lão nghe chồng nói vậy khác nào bị sét đánh ngang tai, như trời long đất lở, một lát định thần lại mới đấm ngực, dậm chân: "Hô hô! Con gái ơi là con gái! Sao lại hồ đồ thế chứ, sao lại tự vùi dập mình thế chứ? Thiếu gì đàn ông trai tráng mà vì sao cứ phải đâm đầu vào lấy một lão già sắp chết hở con?".

Ông lão uất quá, nghiến chặt hai hàm răng, xé lá thư đến nát vụn thành bột giấy vẫn chưa hết hận, còn hốt đám bột giấy đem bỏ vào lò đốt thành tro bụi, lắp bắp một cách tuyệt vọng: "Thôi, Tuệ Tuệ! Ta không có đứa con gái như mi nữa nhé!".

Chỉ trong vòng có mấy ngày, tinh thần hai ông bà già trở nên lúc căng thẳng, khi thảng thốt, xương cốt tưởng giòn như củi khô, hai mái tóc hoa râm chuyển bạc gần hết.

Tiếng tốt khó vượt qua bậc cửa, tiếng xấu đi xa cả ngàn dặm. Cái tin Tuệ Tuệ sắp lấy chồng già bay khắp nơi trong cái thị trấn nhỏ bé này. 

Vậy là, chỉ một cục đá nhỏ ném xuống mà làm nổi lên cả ngàn con sóng, miệng lưỡi đồn thổi của thiên hạ khiến ông bà già chẳng còn mặt mũi nào nhìn ai. Tết nhất đến nơi rồi mà suốt ngày phải đóng cửa trong nhà. Thế nhưng có cố thủ ở trong nhà cũng không yên trước bao kẻ dòm, người ngó, chẳng thoát được những lời ong, tiếng ve châm chọc, cạnh khoé.

Hai ông bà già đau buồn muốn chết, ruột gan như đứt ra tùng khúc, chỉ còn biết ai oán khóc thầm, bảo nhau chết đi cho rảnh, quyết đó nói là làm. Sống mà cứ phải lặn ngụp trong bãi nước bọt này của thiên hạ thì thà chết đi còn hơn!

Đương lúc ông bà già bàn nhau nên tìm cách chết thế nào cho dễ dàng nhất thì Tuệ Tuệ dẫn bạn trai về nhà.

- Bố, mẹ! Con đã về rồi đây! - Tuệ Tuệ đứng ở cửa, reo lên.

Ông bà già ngạc nhiên đến trố mắt, há miệng, chưa dám tin là con gái đang đứng ngay trước mặt mình. Một lát sau trấn tĩnh lại, ông lão trợn mắt, giận dữ: "Mày còn về đây làm gì hả?" sau đó đưa tay chỉ chàng trai đứng bên cạnh, hỏi:

- Thế còn ai đây?

- Bố à! Thì chẳng phải đây là bạn trai con, con đã viết trong thư gửi bố sao? - Tuệ Tuệ cảm thấy có gì không ổn, hỏi lại.

Ông lão cảm thấy bối rối, có chuyện gì đây? Lão già sắp chết sao lại biến thành chàng trai trẻ thế này? Lẽ nào Tuệ Tuệ lại vừa đổi bạn trai khác sao? Lão gắt:

- Thế mày lại vừa mới đổi bạn trai sao?

Lúc đó, chàng trai mới thong thả lên tiếng :

- Thưa bố mẹ, con và Tuệ Tuệ yêu nhau đã năm năm rồi, hôm nay về để mời bố mẹ dự lễ cưới của chúng con. Tuệ Tuệ đã viết thư nhưng chờ mãi không thấy bố mẹ hồi âm nên chúng con về để đón bố mẹ.

Bà lão ngơ ngác không hiểu, hỏi:

- Tuệ Tuệ, chẳng phải con đã viết trong thư là quyết định lấy chồng đó 82 tuổi, làm bố mẹ tức đến suýt nữa là chết sao, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?

Tuệ Tuệ đỏ mặt, giậm chân:

- Ai nói là con định lấy chồng già? Bạn trai con sinh năm 82, bố mẹ nhìn kỹ lại đi, xem anh ấy hoành tráng như thế, liệu có giống như là lão già sắp chết không chứ?

Truyện vui của Trương Kim Sơ (Trung Quốc)- Trần Dân Phong (dịch)
Theo CAND