/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

Văn xuôi

Bảo vệ và kẻ cắp

Tôi thấy cô thủ pháp điêu luyện vào loại hàng đầu, đây là sự lựa chọn tốt nhất, đương nhiên nếu cô không đồng ý tôi cũng không ép.

 Bảo vệ và kẻ cắp

Đoàn Mộc Mộc (Trung Quốc)


- Tiểu thư, xin thứ lỗi, cho tôi kiểm tra túi xách của cô? Xin cô hãy vui lòng hợp tác để chúng tôi làm nhiệm vụ - Một người to cao mặc sắc phục đeo băng đỏ ngăn một cô gái ăn mặc rất thời thượng.

- Bằng cớ gì mà anh lại kiểm tra túi của tôi? Tôi không lấy cắp đồ - Cô gái bực tức nói.

- Tôi nghi cô là kẻ cắp - Người bảo vệ nhìn thẳng vào cô gái - Xin vui lòng hợp tác, đây là nhiệm vụ của chúng tôi.

- Thế anh nhìn thấy tôi ăn cắp đồ à? -  Cô gái vẻ rất không hài lòng.

Lúc này ở trong siêu thị rất đông người, những người đứng xung quanh đấy chỉ chỉ trỏ trỏ. Nếu cứ lằng nhằng như thế này cô gái sẽ bị người bảo vệ đưa đi.

- Đây, anh cầm lấy mà xem tôi lấy những gì? - Cô gái khó chịu bỏ cái túi đeo trên vai xuống.

Đúng lúc đó, một người thanh niên đứng cạnh nhanh tay giật lấy cái túi, rẽ đám người chạy nhanh ra ngoài cửa siêu thị.

- Túi bị cướp rồi. Anh là một bảo vệ tồi, anh đền trả túi của tôi đây - Cô gái túm lấy áo người bảo vệ kêu lên. Người bảo vệ đứng đờ người nhìn theo bóng người thanh niên mất hút ở ngoài cửa.

- Theo tôi về phòng làm việc, tôi sẽ đền cho cô - Người bảo vệ kéo tay cô gái như sợ cô gái chạy mất.

- Anh nhẹ tay thôi kẻo gãy tay tôi. Anh là thằng hèn! - Cô gái mắng người bảo vệ.

Người bảo vệ dẫn cô gái qua vài khúc ngoặt thì đến phòng làm việc. Khi cô gái đã vào trong phòng, người bảo vệ khóa trái cửa lại.

- Anh định làm gì thế? - Cô gái lộ vẻ sợ hãi nhưng cũng ra vẻ cứng rắn nói - Anh gọi lãnh đạo của anh đến đây.

Người bảo vệ cười nhạt, nét mặt dửng dưng đến bên trước màn hình giám sát siêu thị mở đoạn băng ghi lại được.

- Cô xem đi rồi gọi cũng không muộn -  Người bảo vệ nói.

Cô gái nhìn lên màn hình thấy hình ảnh mình đang len lỏi trong đám người mua hàng, thỉnh thoảng lại vô tình hay hữu ý chạm vào một người nào đó, sau đó nói lời xin lỗi rồi đi. 

- Thế này có gì đâu? - Cô gái cười đắc ý.

- Cô có biết vì sao tất cả những người mà cô cố ý chạm vào đều đến đây báo bị mất ví tiền. Tôi đã phân tích rất nhiều đoạn băng và kết luận rằng chỉ có cô mới có khả năng ra tay, chỉ có cô mới làm được việc này - Ánh mắt sắc như dao của người bảo vệ nhìn thẳng vào cô gái.

- Nhưng tôi không lấy ví tiền của người ta, anh không có chứng cứ buộc tội tôi, mau mở cửa cho tôi ra - Cô gái vẫn nói với thái độ đắc ý.

- Cô đừng mừng vội, hãy xem đoạn này đi, vì cô mà tôi phải hao tổn bao nhiêu công sức - Người bảo vệ quay người mở cái laptop đang đặt trên bàn rồi vào mật khẩu. Trên màn hình hiện lên một cảnh quay chậm có thể nhìn rất rõ hình cô gái thò tay vào túi một người đàn ông, động tác rất điêu luyện, thuần thục như là làm xiếc, chỉ nhoáng một cái là chiếc ví tiền màu đen đã ở trong túi xách của cô gái.

- Ở mặt bên tôi còn đặt một camera nhỏ, ngoài ra cô có thấy người đàn ông rất quen không? Đương nhiên cô không thể nhớ được vì cô ra tay rất nhiều lần - Người bảo vệ cười nhạt.

- Người quen? - Cô gái nhìn chằm chằm vào màn hình rồi lại nhìn người bảo vệ - Là anh, chính là anh, vậy cuối cùng anh muốn gì?

Lúc này, cô gái có phần mất bình tĩnh, bây giờ cô mới thấy người bảo vệ không phải tay vừa.

- Chính là tôi, tôi không nhử cô ra tay cũng như không phải quay cảnh cô đang hành nghề để lấy chứng cớ buộc tội cô - Người bảo vệ nói.

- Cũng là để kiếm cơm ăn sống qua ngày vì sao anh không bỏ qua cho tôi. Nếu anh, nếu anh tha cho tôi - Cô gái vừa nói vừa ươn ưỡn bộ ngực nở nang và thuận tay mở tung mấy cúc áo cổ để lộ ra cả chiếc áo nịt vú - Anh muốn làm gì tôi thì làm.

- Cô không thể thoả mãn được khẩu vị của tôi - Người bảo vệ nói

- Anh nói gì thế? - Cô gái nói.

- Tôi để mắt tới một hiệu kim hoàn và đã thảo một kế hoạch không chê vào đâu được nhưng hiện nay còn thiếu một người nữ trợ thủ. Tôi thấy cô thủ pháp điêu luyện vào loại hàng đầu, đây là sự lựa chọn tốt nhất, đương nhiên nếu cô không đồng ý tôi cũng không ép. - Người bảo vệ nói.

- Tôi chẳng còn sự lựa chọn nào tốt hơn! - Cô gái cười nói


 

  Nguyễn Thiêm (dịch)
theo CAND