/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

Thơ

HÀNH KHÚC NGƯỜI THỢ - PHẠM THỊ HỒNG DIÊN

Đã không mấy bất ngờ khi cuộc thi thơ về Công đoàn thành phố một chặng đường, do Liên đoàn lao động Hải Phòng tổ chức, tác giả của CLB những người viết văn trẻ, Phạm Thị Hồng Diên, giành giải Nhất.

HÀNH KHÚC NGƯỜI THỢ - PHẠM THỊ HỒNG DIÊN
.
       Đã không mấy bất ngờ khi cuộc thi thơ về "Công đoàn thành phố một chặng đường", do Liên đoàn lao động Hải Phòng tổ chức, tác giả của CLB những người viết văn trẻ, Phạm Thị Hồng Diên, giành giải Nhất. Với hiểu biết dầy dặn về lịch sử và thăng hoa trong cảm xúc sáng tạo; người viết đã đạt được hài hòa hai yêu cầu cơ bản là chủ đề cuộc thi và đặc trưng thể loại thơ để vượt lên những bài thơ tham dự cuộc thi này.

Với “Hành khúc người thợ”, Phạm Thị Hồng Diên đã tái hiện được hình ảnh ấn tượng về người thợ thành phố Cảng từ trong bóng tối nô lệ đau thương vươn lên làm chủ mình gân guốc và dũng cảm; Hình ảnh người công nhân đi qua lửa máu chiến tranh kiêu hãnh và lãng mạn; đồng thời sáng tạo, tài hoa giữa năm tháng đổi mới mà tấm lòng vẫn tựa vững vào quá khứ với lịch sử “Trung dũng quyết thắng” ngập tràn niềm tin yêu… đã góp phần tạo dựng đậm đà thêm nét phẩm chất  người thợ vùng đất neo bên bờ đại dương đầy sóng gió.

Trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc chùm thơ dự thi và bài thơ đạt giải của tác giả.

 

 

HÀNH KHÚC NGƯỜI THỢ


I.

Trang sách cũ trở mình tung lớp bụi thời gian

Buốt nhói tiếng kêu một vùng cửa biển

Đọc Nguyên Hồng

Nghe đâu đây tiếng sóng từ đáy sông vang vọng

Sông Cấm vẫn thì thầm não ruột chuyện ngày xưa…

 

Làm sao có cơm ăn và làm sao có tự do?

Câu hỏi gửi hư không, tiếng ve chiều nức nở

Phượng trút dọc đường nỗi niềm máu ứa

Khắc khoải chảy vào đêm…

 

Những năm tháng mặt trời màu đen

Hạt mồ hôi loang buồn màu áo thợ

Bàng bạc thời gian

Vết giày đinh quân thù găm vào lòng xứ sở

Thân phận cu li một cổ hai tròng!

 

II.

Trong bầm rập thương đau đất tự mình rung địa chấn

Sóng cờ đỏ sao vàng cuồn cuộn mùa thu

Những Máy Tơ, Xi Măng, Bến Bính

Thương yêu và căn giận phá vỡ bờ!

 

Chẳng nở hết nụ cười đã vang lên tiếng súng

Chín năm trường kỳ, bao giọt máu thợ rơi(!?)

Đêm Cát Bi trời rung đất chuyển

Để ngày Bến Nghiêng

Tan tác mây mù…

 

Rồi lại chưa vui hết niềm vui “đi trước về sau”

Thành phố thêm một lần oằn nghiêng vì bom giặc

Mái nhà máy biến thành chốt thép

Đan lưới lửa hờn căm canh trời.

 

Bên mâm pháo, cô công nhân cùng người lính sánh đôi

Nhẫn cưới vẫn sáng ngời màu vỏ đạn

Sự huỷ diệt bị đẩy lùi bằng sắc xanh tình yêu bất tận

Và những đoá hồng nở trên xác máy bay rơi…

 

III.

Hải Phòng vươn vai, phượng thắp lửa chuyển mình

Vòm ngực như cánh buồm căng gió

Sóng đại dương trào lên ngày mở cửa

Hương biển nồng nàn quyện tình yêu người thợ

Gửi theo những chuyến hàng đầy.

 

Năm cửa ô như mọc cánh bay

Những chuyến tàu trôi qua cửa nhà ta về muôn ngả

Em vẫn thầm duyên trong mùi lá sả

Giữa náo nức tiếng còi tầm gọi ca.

 

Hải Phòng ơi, hát mãi trong tim

Thành phố của những khúc hùng ca, đẹp như một bài thơ, ngọt ngào như làn môi thiếu nữ…

Chiều thành phố lãng du

Sóng vỗ rì rầm bài ca vọng về từ quá khứ

Hiểu vì sao những Bến Bính, Xi Măng, Cát Bi… trở thành bất tử

Nghe đâu đây âm vang bước chân người thợ

Và thấy trên thành phố bầu trời

Lấp lánh những ngôi sao không tên…

 

Hải Phòng, tháng 5/2017.

 

 

 

GIỌT THANH ÂM TRONG TRẺO

 

Gạt mồ hôi, âm thầm dưới nắng chang chang

Tiếng chuông xe rác leng keng…

Chìm khuất trong tan tầm phố thị

Chỉ thấy

Ánh sáng phồn hoa

Và dòng người chảy về những căn nhà hạnh phúc…

Những khuôn mặt nở tươi trong ô tô mát rượi điều hoà

Vút nhanh

Xả xuống lòng đường làn khói xám…

Cả những ánh mắt thản nhiên vụt qua

Vô cảm nụ cười…

 

Chỉ còn em với tiếng xe rác leng keng tần tảo dưới trời

Tiếng chổi tre vang lòng đường thầm lặng

Tạm gác nỗi mong chờ

Thắp lửa cho ngôi nhà đầm ấm

Tiếng con bi bô học

Bên chồng dưới một vầng trăng…

 

Hôm nay tôi đi trên con đường hoa thơ ngát nâng tà áo trắng thiên thần

Giữa những nụ cười hồng tươi dưới tàn phượng vĩ

Tự quét lại lòng mình

Để nhận ra

Không thể thiếu em và tiếng xe rác leng keng

Như tiết tấu ngân trên những con đường thành phố

Hoá bản nhạc xanh…

 

Đường Trần Phú, chiều hè 2017.

 

 

 

VIẾT BÊN NHỮNG CÔNG TRÌNH


Những con đường phượng chảy dài về phía bể

Nơi anh đi mở những cao tầng

Chim tha sợi nắng vàng về xây tổ

Phố mới thênh thang trời xanh…

 

Em đừng buồn, dẫu nhà mình trong ngõ nhỏ

Ta đang xây những tổ ấm tương lai

Mỗi hạt cát, xi măng, viên gạch hồng, vôi vữa…

Có ngọn lửa tim ta soi những rộng dài

 

Em đừng băn khoăn sao nhà mình cũng nhỏ?

Anh mải mê xây những nhà máy, mái trường

Cho thành phố vươn tầm cao những ngày mở cửa

Con chúng ta được dạy dỗ, yêu thương…

 

Những bàn tay ngăn dông chặn gió

Gieo hạt ước mơ xanh lên mỗi công trình

Sau vai bạc loang mồ hôi người thợ

Đất khô cằn bừng dậy một bình minh!

 

Và em sẽ cùng anh đi trên đường phượng nở

Nhớ lại tháng năm nắng lửa mưa dầu

Khi ta biết mình làm dòng sông bồi nhiều lở ít

Biết ươm hạt mầm cho xanh sắc mùa sau…

 

Đường Phạm Văn Đồng, tháng 5/2017

P.T.H.D
Theo hoinhanvanhp