/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

THƠ VĂN BẠN BÈ

BÂNG KHUÂNG ĐẦU HẠ

Em đứng tựa dưới gốc phượng già bên dòng sông Tam Bạc, gió thoảng qua gương mặt đã phủ lớp bụi thời gian, mà tâm hồn dào dạt như con sóng kia thương nhớ mãi bến bờ!..

                                  Nguyễn Thị Thúy Ngoan                                 

BÂNG KHUÂNG ĐẦU HẠ

.

      Năm nay thời tiết sắp vào hè mà đất trời còn se lạnh, lất phất mưa bay rồi lại tạnh, nhường cho những vạt nắng non tơ mơ màng trên cành lá, những bông hoa hồng nhung đỏ thắm kiêu sa nuối tiếc mùa xuân đã đi qua, nhường chỗ cho một khoảng trời ngào ngạt hương hoa vải, hoa nhãn, hoa soài.

      Giữa chốn thị thành ồn ào, những tiếng còi xe xuôi ngược, những lời chào bỏ qua chiều vội vã. Bỗng thấy lòng bâng khuâng kì lạ. Nhớ về những kỉ niệm đã xa… Những kỉ niệm còn xanh nguyên dưới vòm cây đầu hạ. Mùi hương xoan, hương bưởi như còn vương mãi trên mái tóc thơm bao chiều ngược gió. Áo ai trong màu xanh phong nhã đợi chờ, bước chân tìm nhau rộn rã, bồi hồi như trẻ lại tuổi đôi mươi.

      Mùa hạ này, trong sớm tinh khôi, những con đường, những hàng cây  xanh ngút ngát đang chờ đón những chùm hoa phượng, chờ nắng bừng lên là nở rực một khoảng trời.

      Em đứng tựa dưới gốc phượng già bên dòng sông Tam Bạc, gió thoảng qua gương mặt đã phủ lớp bụi thời gian, mà tâm hồn dào dạt như con sóng kia thương nhớ mãi bến bờ!...

                                                                         Tháng 5/2017

NTTN