/Cỏn con một sợi lông mày. Mà đem cột trái đất này vào anh/ Thơ Trần Mạnh Hảo

VIDEO

HỖ TRỢ

QUẢNG CÁO

LỊCH

LIÊN KẾT

Thơ

MONG GIẦU NHƯ ĐƯỢC TÁ ĐIỀN NGÀY XƯA

Thật may mắn, sau khi bài thơ ra đời, anh Chiến đã được chính quyền địa phương làm chế độ cho người tàn tật. Hiện anh vẫn chưa có chốn nương thân. Trong khi đó nhiều công trình lăng mộ được xây dựng khá hoành tráng...

MONG GIẦU

NHƯ ĐƯỢC TÁ ĐIỀN NGÀY XƯA

 .

Chàng trai gốc Việt* thân thương

Hồn như bãi vắng ven đường cái quan

Mẹ cho đôi mắt mơ màng

Nhưng trời lỡ lấy giữa vàn lộc mơ
 

Tấm thân còm cõi xác xơ

Một mình côi cút bên bờ chiêm bao

 

Đời chưa biết tấc đất nào

Nói gì đến những thấp cao mái lều

 

Phận bèo bầm dập cô liêu

Gói buồn gửi cả vào chiều hoang vu

 

Anh Pha, chị Dậu thuở xưa

Có nhà, có đất, có bừa… vắng trâu

 

Còn anh chồng chất đắng đau

Làm người cũng khó nói đâu bạc tiền…

 

Đêm đêm ngồi vẹt cửa thiền

Mong giầu như được tá điền ngày xưa?

Hải Phòng, 12/XII/2017

__________

* Anh  Trần Bắc Chiến 52 tuổi, quê ở Hải Dương, sinh ra và lớn lên tại Hải Phòng bị mù 2 mắt, cụt 3 ngón tay phải, không một tấc đất, không một tấc nhà cho chốn nương thân. Bố mẹ, vợ con anh đã mất từ lâu, chưa được hưởng chế độ gì đối với người tàn tật.

Ngọc Tô